Cảm Nghĩ và Ý Kiến
15/10/2010
Tốc độ
Thời gian thường đồng nghĩa với đổi thay, sự ra đi ít khi nào quay trở lại khi mà nhịp sống cứ mãi trôi theo những định luật của tự nhiên. Chuyện một dòng nước chảy hai lần trên một khúc sông thật là điều khó có thể xảy ra trong cuộc sống, ấy thế mà chuyện hội ngộ của lớp Hóa-Địa 10 trường CĐSP TP Hồ Chí Minh sau hơn hai mươi năm dài xa cách từ khắp năm châu, mà giờ đây vẫn đầy ngỡ ngàng như còn trong một giấc mơ.
Sau hơn hai mươi năm, các thành viên của lớp hầu như mất liên lạc hoàn toàn, chỉ có một số ít bạn liên lạc với nhau một cách rời rạc, ấy thế mà từ một sự tình cờ tái ngộ nơi một phương trời xa lạ, đã tạo nên một ý tưởng cho một website của lớp ra đời như là nền tảng để tìm lại được những tình bạn trân quý đã mất đi với một hy vọng mong manh. Nhờ sự phát triển của khoa học kỹ thuật ngày nay và những tình cảm trân quý của lớp, chỉ sau 8 tháng cố gắng lớp đã liên lạc được với thầy chủ nhiệm 37 bạn, 3 lần họp mặt ở Việt Nam và 2 lần họp mặt ở tiểu bang California, Hoa Kỳ. Dù rằng chưa được đầy đủ vì hoàn cảnh xa cách, hy vọng với tình cảm thân thiết và quý mến lớp sẽ dần dần liên lạc được hết mọi thành viên, 1 bạn đã vĩnh viễn ra đi, và còn lại 9 bạn vẫn còn đang trong niềm hy vọng liên lạc lại trong một khoảng không gian vô tận.
"Gặp nhau đây rồi chia tay
Ngày dài như đã vụt qua trong phút giây
Niềm hăng say còn chưa phai
Đường trường sông núi hẹn mai ta sum vầy ..."
Tốc độ
Thời gian thường đồng nghĩa với đổi thay, sự ra đi ít khi nào quay trở lại khi mà nhịp sống cứ mãi trôi theo những định luật của tự nhiên. Chuyện một dòng nước chảy hai lần trên một khúc sông thật là điều khó có thể xảy ra trong cuộc sống, ấy thế mà chuyện hội ngộ của lớp Hóa-Địa 10 trường CĐSP TP Hồ Chí Minh sau hơn hai mươi năm dài xa cách từ khắp năm châu, mà giờ đây vẫn đầy ngỡ ngàng như còn trong một giấc mơ.
Sau hơn hai mươi năm, các thành viên của lớp hầu như mất liên lạc hoàn toàn, chỉ có một số ít bạn liên lạc với nhau một cách rời rạc, ấy thế mà từ một sự tình cờ tái ngộ nơi một phương trời xa lạ, đã tạo nên một ý tưởng cho một website của lớp ra đời như là nền tảng để tìm lại được những tình bạn trân quý đã mất đi với một hy vọng mong manh. Nhờ sự phát triển của khoa học kỹ thuật ngày nay và những tình cảm trân quý của lớp, chỉ sau 8 tháng cố gắng lớp đã liên lạc được với thầy chủ nhiệm 37 bạn, 3 lần họp mặt ở Việt Nam và 2 lần họp mặt ở tiểu bang California, Hoa Kỳ. Dù rằng chưa được đầy đủ vì hoàn cảnh xa cách, hy vọng với tình cảm thân thiết và quý mến lớp sẽ dần dần liên lạc được hết mọi thành viên, 1 bạn đã vĩnh viễn ra đi, và còn lại 9 bạn vẫn còn đang trong niềm hy vọng liên lạc lại trong một khoảng không gian vô tận.
"Gặp nhau đây rồi chia tay
Ngày dài như đã vụt qua trong phút giây
Niềm hăng say còn chưa phai
Đường trường sông núi hẹn mai ta sum vầy ..."
15/08/2010
Tinh thần dân tộc của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh trước sự xâm lăng của Trung Cộng đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, cũng như sự hiện diện của các đại công ty Trung Quốc khai thác quặng Bauxite ở Tây Nguyên, một vị trí chiến lược quan trọng trong nền an ninh quốc gia.
Tinh thần dân tộc của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh trước sự xâm lăng của Trung Cộng đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, cũng như sự hiện diện của các đại công ty Trung Quốc khai thác quặng Bauxite ở Tây Nguyên, một vị trí chiến lược quan trọng trong nền an ninh quốc gia.
Quặng Bauxite đang bị hàng chục ngàn lao động Trung Cộng ngang ngược lộng hành trên vùng tây nguyên.
Bản đồ hình lưỡi bò và mộng bành trướng
Một quốc gia có được toàn vẹn lãnh thổ hay không, đó chính là do lòng ái quốc của toàn dân. Lịch sử Việt Nam qua những triều đại Triệu, Đinh, Lý, Trần hàng triệu anh linh đã hy sinh từ giặc Tàu phương bắc để giành lại giang sơn.
Đau lòng thay cho quên hương dân tộc, lại thêm một nữ anh hào của thời đại Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, nhật ký mạng với blogger tên Mẹ Nấm của thành phố biển Nha Trang vào năm 2009 đã bị bắt vào tù vì lòng yêu nước khi lên tiếng phản đối sử xâm lăng của giặc Tàu đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thân thương. Cũng như sự khai thác quặng Bô-Xít (Bauxite) của các đại công ty Trung Cộng với hàng ngàn công nhân Trung Cộng ở tây nguyên, làm ảnh hưởng độc hại đến môi sinh, và những vấn đề về an ninh quốc gia mà danh tướng đại tài Võ Nguyên Giáp, người hùng của trận Điện Biên Phủ đã làm cho quân Pháp đầu hàng, từng khẳng định tây nguyên là một vị trí chiến lược hết sức quan trọng dẫn đến sự chiến thắng trong cuộc chiến chống Mỹ.
Chúng ta không thể để người Trung Cộng hiện diện ở đó với những hoạt động gián điệp sẽ ảnh hưởng đến nền an ninh quốc gia, vì lịch sử đã chứng mình giặc Tàu luôn nuôi mộng xâm lăng quê hương đất nước Việt Nam từ ngàn năm.
"Bản đồ hình lưỡi bò" ở hình trên mà Trung Quốc đệ trình lên liên hợp quốc năm 2009 để đăng ký thềm lục địa cho vùng biển, đã lộ rõ âm mưu bành trướng đối với các quốc gia phương Nam, trong đó có Việt Nam.
Trong cuộc chiến biên giới Việt - Trung ngày 17-02-1979 bất ngờ Trung Cộng ồ ạt đem nửa triệu quân tràn qua 6 tỉnh biên giới phía bắc xâm lăng Việt Nam. Nữ dân quân Hoàng Thị Hồng Chiêm của tỉnh Quảng Ninh và hàng trăm ngàn bộ đội, dân quân đã anh dũng hy sinh trong cuộc chiến mà dân tộc Việt Nam đã nghiêng mình biết ơn. Con cháu của Bà Trưng, Bà Triệu năm nào vẫn còn đây:
"Trên toàn tuyến hoa chiến công nở rộ,
Quảng Ninh thơm, thơm ngát đóa Hồng Chiêm"
Lời của chủ tịch Hồ Chí Minh năm nào vẫn còn âm vang: "Vua Hùng có công dựng nước, thì bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước ..."
Đáng lẽ lòng yêu nước cần được động viên, khích lệ thì trường hợp Nguyễn Ngọc Như Quỳnh thì lại bị bắt bớ, với một chính sách như vậy sự toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam sẽ tồn tại được bao lâu, khi quê hương luôn bị âm mưu xâm lăng của một đại cường quốc từ phương bắc?
Đau lòng thay cho quên hương dân tộc, lại thêm một nữ anh hào của thời đại Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, nhật ký mạng với blogger tên Mẹ Nấm của thành phố biển Nha Trang vào năm 2009 đã bị bắt vào tù vì lòng yêu nước khi lên tiếng phản đối sử xâm lăng của giặc Tàu đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thân thương. Cũng như sự khai thác quặng Bô-Xít (Bauxite) của các đại công ty Trung Cộng với hàng ngàn công nhân Trung Cộng ở tây nguyên, làm ảnh hưởng độc hại đến môi sinh, và những vấn đề về an ninh quốc gia mà danh tướng đại tài Võ Nguyên Giáp, người hùng của trận Điện Biên Phủ đã làm cho quân Pháp đầu hàng, từng khẳng định tây nguyên là một vị trí chiến lược hết sức quan trọng dẫn đến sự chiến thắng trong cuộc chiến chống Mỹ.
Chúng ta không thể để người Trung Cộng hiện diện ở đó với những hoạt động gián điệp sẽ ảnh hưởng đến nền an ninh quốc gia, vì lịch sử đã chứng mình giặc Tàu luôn nuôi mộng xâm lăng quê hương đất nước Việt Nam từ ngàn năm.
"Bản đồ hình lưỡi bò" ở hình trên mà Trung Quốc đệ trình lên liên hợp quốc năm 2009 để đăng ký thềm lục địa cho vùng biển, đã lộ rõ âm mưu bành trướng đối với các quốc gia phương Nam, trong đó có Việt Nam.
Trong cuộc chiến biên giới Việt - Trung ngày 17-02-1979 bất ngờ Trung Cộng ồ ạt đem nửa triệu quân tràn qua 6 tỉnh biên giới phía bắc xâm lăng Việt Nam. Nữ dân quân Hoàng Thị Hồng Chiêm của tỉnh Quảng Ninh và hàng trăm ngàn bộ đội, dân quân đã anh dũng hy sinh trong cuộc chiến mà dân tộc Việt Nam đã nghiêng mình biết ơn. Con cháu của Bà Trưng, Bà Triệu năm nào vẫn còn đây:
"Trên toàn tuyến hoa chiến công nở rộ,
Quảng Ninh thơm, thơm ngát đóa Hồng Chiêm"
Lời của chủ tịch Hồ Chí Minh năm nào vẫn còn âm vang: "Vua Hùng có công dựng nước, thì bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước ..."
Đáng lẽ lòng yêu nước cần được động viên, khích lệ thì trường hợp Nguyễn Ngọc Như Quỳnh thì lại bị bắt bớ, với một chính sách như vậy sự toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam sẽ tồn tại được bao lâu, khi quê hương luôn bị âm mưu xâm lăng của một đại cường quốc từ phương bắc?
Bài phỏng vấn vào đầu tháng 8/2010 của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, với nhật ký mạng (blogger) tên Mẹ Nấm.
10/06/2010
Việt Nam - Quê Hương và Dân Tộc
Việt Nam - Quê Hương và Dân Tộc
Người Việt Nam hầu như ai cũng biết đến bài hát "Việt Nam! Việt Nam!" mang đầy sắc thái dân tộc mà nhạc sỹ Phạm Duy đã đưa vào lòng người Việt từ nhiều thập niên qua. Hai tiếng Việt Nam thiêng liêng của sông núi mà đã được đánh đổi với bao máu xương của dân tộc qua nhiều thế hệ mà dưới đời nhà Lý, danh tướng tài ba Lý Thường Kiệt vào năm 1077 đã khẳng định vẹn toàn chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải của quê hương bằng tiếng Hán-Việt khi đánh tan giặc phương Bắc như là một bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên cho nước Việt Nam:
”Nam quốc sơn hà nam đế cư, Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư, Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm, Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư.” Bản dịch qua tiếng Việt: “Sông núi nước Nam vua Nam ở, Rành rành định phận tại sách trời. Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm, Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời!” |
“Việt Nam! Việt Nam nghe từ vào đời, Việt Nam hai tiếng nói trên vành môi, Việt Nam nước tôi. Việt Nam! Việt Nam tên gọi là người, Việt Nam hai tiếng nói sau cùng đi lìa đời …”. |
Rồi dần dần được nhiều nước trên thế giới dịch sang tiếng Anh, như là điều xác nhận sự độc lập của nước Việt Nam cùng sánh vai với những quốc gia khắp năm châu.
“The Southern country's mountains and rivers belong to the Southern Emperor in-habits.
It's apparently allotted by Heaven's Book.
If the invaders come to trespass it,
They shall, in doing that, see themselves to be handed with failure and shame!”
Nhạc sỹ Phạm Duy đã gởi gắm những nét đặc trưng về cuộc đời, lịch sử, văn hóa, phong tục … của dân tộc Việt Nam qua nhạc phẩm “Việt Nam! Việt Nam!”
“Việt Nam! Việt Nam nghe từ vào đời,
Việt Nam hai tiếng nói bên vành môi,
Việt Nam nước tôi, Việt Nam tên gọi là người,
Việt Nam hai tiếng nói sau cùng đi lìa đời … “
Khi vừa lọt lòng mẹ, chúng ta đã được nghe hai tiếng Việt Nam từ những hơi thở, và niềm vui mừng của mẹ sau hơn 9 tháng cưu mang, và những người thân chung quanh khi vừa cất tiếng khóc chào đời. Cho dù sống ở bất cứ nơi đâu trên thế giới Việt Nam luôn là quê hương đất nước của chúng ta với giòng máu đỏ da vàng và nên văn hóa cổ kính. Một lần vào năm 1997 một giáo sư kỳ cựu người Mỹ tại trường đại học University of New Orleans, tiều bang Louisiana miền tây nam Hoa Kỳ đã có lần phát biểu trong ngày hội đa văn hóa ở Mỹ rằng: “Bất cứ nơi đâu trên thế giới nơi nào có đông người Việt Nam sinh sống, chúng ta đều thấy những nhà thờ, chùa chiền, thánh thất Cao Đài, những tà áo dài thướt tha ... của người Việt, đó chính là những sắc thái đặc biệt từ một nền văn hóa lâu dài, quý báu của dân tộc Việt Nam.”
Khi chúng ta ra đời được cha mẹ đặt cho những cái tên Việt Nam thật đẹp, thường được gởi gắm những mong ước vào đó. Ngay cả những gia đình Việt Nam sống ở hải ngoại, có những khi phải đặt tên con cái tên nước ngoài cho phù hợp với đời sống nơi bản xứ như là “nhập gia tùy tục”, nhưng thường được đặt thêm một tên Việt Nam khác gọi trong gia đình, dù rằng có đặt tên theo nước ngòai nhưng cách phát âm trong gia đình hoàn toàn thuần túy bằng giọng nói Việt Nam không hề giống giọng phát âm của người bản xứ. Sau cùng hai tiếng Việt Nam được gởi gắm lại qua những lời trăn trối, vấn vương hoặc ưu tư sau cùng ở những giây phút cuối của cuộc đời.
“… Việt Nam đây miền xinh tươi,
Việt Nam đem vào sông núi,
Tự do công bình bác ái muôn đời,
Việt Nam không đòi xương máu,
Việt Nam kêu gọi thương nhau,
Việt Nam đi xây đắp yên vui dài lâu …”
Việt Nam một phong cảnh tuyệt đẹp với một nửa chu vi là bờ biển xanh thẳm, rặng cao nguyên phía tây hùng vỹ và đồng bằng lúa xanh tươi mát của mùa xuân từ hai miền đồng bằng bắc bộ sông Hồng và đồng bằng nam bộ của sông Cửu Long, như những bức tranh của cuộc sống thanh bình.
Lịch sử đã ghi nhận Việt Nam không phải là một quốc gia hiếu chiến, chưa hề đi xâm lăng bất cứ một nước khác. Tuy nhiên dân tộc Việt Nam không hề bất khuất trước giặc ngoại xâm, và luôn luôn đòi hỏi sự công bình, bác ái cho quê hương đất nước. Từ thời Triệu, Đinh, Lý, Trần đã kiên quyết đánh đuổi giặc phương bắc thời Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng mạnh, cho dù lực lượng bất tương đồng, nhưng với khí thế anh hào của nước Đại Việt đã làm cho quân thù tướng mạnh phải khuất phục, điển hình tướng tài của giặc là Toa Đô bị bắt sống ở trận Hàm Tử và Ô Mã Nhi bị giết tức tưởi dưới sóng của trận Bạch Đằng Giang.
Thời gian gần đây với mưu đồ xâm chiếm vùng biển đông của Việt Nam, bao gồm quần đao Hoàng Sa và Trường Sa từ phương Bắc. Toàn thể dân Việt Nam trong và ngoài nước từ Hoa Kỳ, đến Canada, Úc Châu, Pháp … đến biểu tình ôn hòa phản đối sự xâm lăng trước các đại sứ quán của Trung Cộng và khẳng định sự vẹn toàn lãnh thổ và lãnh hải thân yêu của Việt Nam đối với thế giới tự do. Mỗi khi đất nước có thiên tai, đặc biệt nạn bão lụt ở miền trung, thì toàn thể dân Việt Nam khắp nơi trên thế giới kêu gọi đóng góp giúp đỡ nạn nhân thiên tai trong tình thương yêu của dân tộc, đã tạo nên một dân tộc luôn gắn bó với nhau trong tình đồng bào ruột thịt.
“ ... Việt Nam trên đường tương lai,
Lửa thiêng soi toàn thế giới,
Việt Nam ta nguyền tranh đấu cho đời,
Tình yêu đây là khí giới, tình thương đem về muôn nơi,
Việt Nam đây tiếng nói đi xây tình người …”
Lịch sử Việt Nam, vì sự thay đổi về chính trị, đã có hai cuộc di cư đại quy mô vào năm 1954 khi 2 triệu người từ miền bắc vào miền nam lập nghiệp và sau cuộc chiến 1975 đã có hơn 3 triệu người di tản ra khỏi nước và hiện đang sống khắp nơi trên thế giới. Cho dù sống bất cứ quốc gia nào người Việt Nam luôn luôn tự hào về dân tộc và thắp nên ngọn đuốc thiêng trên toàn thế giới về mọi lĩnh vực chính trị, y tế, quân sự … ở nước ngoài, điển hình như ở hạ nghị viện Hoa Kỳ có dân biểu liên bang Cao Quang Ánh sinh trưởng ở Sài Gòn; Hạm đội trưởng khu trục hạm nguyên tử Lassen của hải quân Hoa Kỳ hiện đang trấn giữ an ninh vùng biển Thái Bình Dương là trung tá Lê Bá Hùng, sinh trưởng ở Huế; Bác sỹ quân y Phipp Roesler, sinh trưởng ở một cô nhi viện tỉnh Sóc Trăng được một gia đình người Đức nhận làm con nuôi vào năm 1975 hiện là bộ trưởng bộ y tế nước Đức … Dù làm việc ở bất cứ vị trí nào trên bất cứ quốc gia nào người Việt Nam luôn lấy tinh thần phục vụ mang tình thương đến cho nhân loại.
“... Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam quê hương đất nước sáng ngời,
Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam muôn đời.”
Việt Nam, hai tiếng thiêng liêng trong lòng dân tộc, luôn trường tồn qua từng thời đại. Dù sống bất cứ quốc gia nào trên thế giới, dù ở bất cứ vị trí nào, chúng ta luôn tự hào mang giòng máu đỏ, da vàng thiêng liêng của dân tộc Việt Nam.
Việt Nam hai tiếng nói bên vành môi,
Việt Nam nước tôi, Việt Nam tên gọi là người,
Việt Nam hai tiếng nói sau cùng đi lìa đời … “
Khi vừa lọt lòng mẹ, chúng ta đã được nghe hai tiếng Việt Nam từ những hơi thở, và niềm vui mừng của mẹ sau hơn 9 tháng cưu mang, và những người thân chung quanh khi vừa cất tiếng khóc chào đời. Cho dù sống ở bất cứ nơi đâu trên thế giới Việt Nam luôn là quê hương đất nước của chúng ta với giòng máu đỏ da vàng và nên văn hóa cổ kính. Một lần vào năm 1997 một giáo sư kỳ cựu người Mỹ tại trường đại học University of New Orleans, tiều bang Louisiana miền tây nam Hoa Kỳ đã có lần phát biểu trong ngày hội đa văn hóa ở Mỹ rằng: “Bất cứ nơi đâu trên thế giới nơi nào có đông người Việt Nam sinh sống, chúng ta đều thấy những nhà thờ, chùa chiền, thánh thất Cao Đài, những tà áo dài thướt tha ... của người Việt, đó chính là những sắc thái đặc biệt từ một nền văn hóa lâu dài, quý báu của dân tộc Việt Nam.”
Khi chúng ta ra đời được cha mẹ đặt cho những cái tên Việt Nam thật đẹp, thường được gởi gắm những mong ước vào đó. Ngay cả những gia đình Việt Nam sống ở hải ngoại, có những khi phải đặt tên con cái tên nước ngoài cho phù hợp với đời sống nơi bản xứ như là “nhập gia tùy tục”, nhưng thường được đặt thêm một tên Việt Nam khác gọi trong gia đình, dù rằng có đặt tên theo nước ngòai nhưng cách phát âm trong gia đình hoàn toàn thuần túy bằng giọng nói Việt Nam không hề giống giọng phát âm của người bản xứ. Sau cùng hai tiếng Việt Nam được gởi gắm lại qua những lời trăn trối, vấn vương hoặc ưu tư sau cùng ở những giây phút cuối của cuộc đời.
“… Việt Nam đây miền xinh tươi,
Việt Nam đem vào sông núi,
Tự do công bình bác ái muôn đời,
Việt Nam không đòi xương máu,
Việt Nam kêu gọi thương nhau,
Việt Nam đi xây đắp yên vui dài lâu …”
Việt Nam một phong cảnh tuyệt đẹp với một nửa chu vi là bờ biển xanh thẳm, rặng cao nguyên phía tây hùng vỹ và đồng bằng lúa xanh tươi mát của mùa xuân từ hai miền đồng bằng bắc bộ sông Hồng và đồng bằng nam bộ của sông Cửu Long, như những bức tranh của cuộc sống thanh bình.
Lịch sử đã ghi nhận Việt Nam không phải là một quốc gia hiếu chiến, chưa hề đi xâm lăng bất cứ một nước khác. Tuy nhiên dân tộc Việt Nam không hề bất khuất trước giặc ngoại xâm, và luôn luôn đòi hỏi sự công bình, bác ái cho quê hương đất nước. Từ thời Triệu, Đinh, Lý, Trần đã kiên quyết đánh đuổi giặc phương bắc thời Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng mạnh, cho dù lực lượng bất tương đồng, nhưng với khí thế anh hào của nước Đại Việt đã làm cho quân thù tướng mạnh phải khuất phục, điển hình tướng tài của giặc là Toa Đô bị bắt sống ở trận Hàm Tử và Ô Mã Nhi bị giết tức tưởi dưới sóng của trận Bạch Đằng Giang.
Thời gian gần đây với mưu đồ xâm chiếm vùng biển đông của Việt Nam, bao gồm quần đao Hoàng Sa và Trường Sa từ phương Bắc. Toàn thể dân Việt Nam trong và ngoài nước từ Hoa Kỳ, đến Canada, Úc Châu, Pháp … đến biểu tình ôn hòa phản đối sự xâm lăng trước các đại sứ quán của Trung Cộng và khẳng định sự vẹn toàn lãnh thổ và lãnh hải thân yêu của Việt Nam đối với thế giới tự do. Mỗi khi đất nước có thiên tai, đặc biệt nạn bão lụt ở miền trung, thì toàn thể dân Việt Nam khắp nơi trên thế giới kêu gọi đóng góp giúp đỡ nạn nhân thiên tai trong tình thương yêu của dân tộc, đã tạo nên một dân tộc luôn gắn bó với nhau trong tình đồng bào ruột thịt.
“ ... Việt Nam trên đường tương lai,
Lửa thiêng soi toàn thế giới,
Việt Nam ta nguyền tranh đấu cho đời,
Tình yêu đây là khí giới, tình thương đem về muôn nơi,
Việt Nam đây tiếng nói đi xây tình người …”
Lịch sử Việt Nam, vì sự thay đổi về chính trị, đã có hai cuộc di cư đại quy mô vào năm 1954 khi 2 triệu người từ miền bắc vào miền nam lập nghiệp và sau cuộc chiến 1975 đã có hơn 3 triệu người di tản ra khỏi nước và hiện đang sống khắp nơi trên thế giới. Cho dù sống bất cứ quốc gia nào người Việt Nam luôn luôn tự hào về dân tộc và thắp nên ngọn đuốc thiêng trên toàn thế giới về mọi lĩnh vực chính trị, y tế, quân sự … ở nước ngoài, điển hình như ở hạ nghị viện Hoa Kỳ có dân biểu liên bang Cao Quang Ánh sinh trưởng ở Sài Gòn; Hạm đội trưởng khu trục hạm nguyên tử Lassen của hải quân Hoa Kỳ hiện đang trấn giữ an ninh vùng biển Thái Bình Dương là trung tá Lê Bá Hùng, sinh trưởng ở Huế; Bác sỹ quân y Phipp Roesler, sinh trưởng ở một cô nhi viện tỉnh Sóc Trăng được một gia đình người Đức nhận làm con nuôi vào năm 1975 hiện là bộ trưởng bộ y tế nước Đức … Dù làm việc ở bất cứ vị trí nào trên bất cứ quốc gia nào người Việt Nam luôn lấy tinh thần phục vụ mang tình thương đến cho nhân loại.
“... Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam quê hương đất nước sáng ngời,
Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam muôn đời.”
Việt Nam, hai tiếng thiêng liêng trong lòng dân tộc, luôn trường tồn qua từng thời đại. Dù sống bất cứ quốc gia nào trên thế giới, dù ở bất cứ vị trí nào, chúng ta luôn tự hào mang giòng máu đỏ, da vàng thiêng liêng của dân tộc Việt Nam.
Kiến thức ở trường học và đời sống thực tế
Ba năm học ở trường CĐSP thật vui bên thầy cô, bạn bè và ngoài một số môn học thú vị như Hóa đại cương, Hóa hữu cơ, triết học Maxist - Leninist … Bên cạnh đó thì lại có các môn học vô cùng chán chường như môn Địa tự nhiên, Địa đại cương, Lịch sử Đảng, Phương Pháp Giảng Dạy và Giáo Dục. Ngồi trong lớp để cho có mặt, và mệt mỏi chờ đợi từng khỏang khắc thời gian trôi qua.
Nhưng một trong những môn học chán chường đó đã ít nhất một lần cứu thoát 69 sinh mạng khỏi cơn tử thần của bão biển cấp 8 vào hạ tuần tháng 09/1989 trên một con tàu dài 13 mét trên đường vượt biển tìm tự do.
Đêm ngày 25/09/1989 tại Bến Hàm Tử, Sài Gòn, chỉ cách trường CĐSP TPHCM vài cây số, một chiếc thuyền chài dài 13 mét được vội vã sửa lại chiếc mũi đứng để đi biển, lặng lẽ cùng 69 người rời sông Sài Gòn cùng với một số đồ vật như thư từ của bạn bè, và vài cuốn sách Hóa, Địa như kỷ vật còn lại từ năm 1984-1987 để đi đến miền đất lạ xa xôi chưa hề biết tới. Con tàu đã trực chỉ đất nước hiền hòa Philippines vì các nước khác như Singapore, Malaysia, Thailand ... đã mệt mỏi tiếp nhận làn sóng “thuyền nhân” Việt Nam sau hậu quả của cuộc nội chiến đau thương giữa hai miền Nam-Bắc, được kết thúc vào ngày 30/04/1975.
Ngày thứ 2, con tàu bé nhỏ đã bị dập vùi của sóng biển khi vừa ra khỏi cửa biển Vàm Láng, Duyên Hải. Hướng về đảo Hòn Chanh, Nha Trang để bẻ hướng 90 độ Đông đi đến Philippines.
Ngày thứ 5, tiếng sóng radio của đài dự báo khí tượng cứ rè dần rồi mất tiếng trong gió biển, như muốn báo hiệu chiếc tàu đang rời hải phận Việt Nam và đi vào hải phận quốc tế. Những giọt nước mắt bắt đầu lăn tròn trên gò má như nói lên lời “Giã biệt quê hương” nơi mà còn chất chứa biết bao ước mơ và kỷ niệm cũng với những người thân thương nhất.
Ngày thứ 8, con tàu đang ở hải phận quốc tế bắt đầu đối chọi với cơn bão biển bạo tàn. Có những cơn sóng cao đến 10 mét như muốn hất tung con tàu vào không trung, rồi lại muốn nhận chìm con tàu vào lòng đại dương ngay trong suốt 2 ngày . Để rồi làm thân tàu bị nứt, những chiếc bơm nước đã bị hư, ống bô bị gãy nhả ra những làn khói đen của màu tang tóc, hải đồ đã rách nát vì nước biển, hai chíếc hải bàn đã hư, kim đã bị chìm trong dung dịch lỏng và ngơ ngẩn lắc lư theo từng đợt sóng. Khi nước đã ngập 1/3 tàu, những thanh niên chia nhau tát nước trong tuyệt vọng, các phụ nữ, cụ già niệm kinh, khấn Phật hướng lòng về miền lạc cảnh, vì tàu đã hoàn toàn mất phương hướng, chỉ đi được buổi sáng khi mặt trời ló dạng và bắt đầu lạc lối vào gần trưa khi mặt trời đứng bóng.
Ngày thứ 10, trong những phút giây của sự tuyệt vọng, thì bài học xác định phương hướng của thầy chủ nhiệm dạy về chòm sao "Cán Chảo" tự nhiên được nhớ tới. Một tia hy vọng được lóe lên, và từ hầm tàu nơi những kỷ vật được cất giấu, một tấm ván nhỏ được cạy ra ngay dưới carbine. Hai cuốn sách Địa được đem ra như loại thần dược "cải tử hoàn sinh" trong giờ phút đầy tuyệt vọng.
Chòm sao “Cán Chảo” mộc mạc của thầy chủ nhiệm không được tìm ra, nhưng nó được thay thế bằng chùm sao Đại Hùng Tinh gồm 7 ngôi sao hình giống như hình cái chảo, và ngôi sao sáng nhất đã được nhận diện, chính là sao Bắc Đẩu, còn được gọi là Sao Hôm và Sao Mai. Và con tàu tiếp tục xác định đi về phía tay phải của ngôi sao sáng đó ban đêm, và ban ngày lại theo hướng mặt trời mọc. Đến trưa chỉ nghỉ vài tiếng, khoảng 3 giờ chiều thì Sao Hôm mờ mờ ló dạng để dẫn dắt con tàu tiếp tục cuộc hành trình và đến ngày thứ 13 được tàu của hải quân Philippines cứu thoát. Khi 69 người được đưa qua tàu của hải quân Philippines khoảng 20 phút sau chiếc tàu nhỏ bé đã chìm đắm và biến mất vào lòng đại dương.
Nhưng một trong những môn học chán chường đó đã ít nhất một lần cứu thoát 69 sinh mạng khỏi cơn tử thần của bão biển cấp 8 vào hạ tuần tháng 09/1989 trên một con tàu dài 13 mét trên đường vượt biển tìm tự do.
Đêm ngày 25/09/1989 tại Bến Hàm Tử, Sài Gòn, chỉ cách trường CĐSP TPHCM vài cây số, một chiếc thuyền chài dài 13 mét được vội vã sửa lại chiếc mũi đứng để đi biển, lặng lẽ cùng 69 người rời sông Sài Gòn cùng với một số đồ vật như thư từ của bạn bè, và vài cuốn sách Hóa, Địa như kỷ vật còn lại từ năm 1984-1987 để đi đến miền đất lạ xa xôi chưa hề biết tới. Con tàu đã trực chỉ đất nước hiền hòa Philippines vì các nước khác như Singapore, Malaysia, Thailand ... đã mệt mỏi tiếp nhận làn sóng “thuyền nhân” Việt Nam sau hậu quả của cuộc nội chiến đau thương giữa hai miền Nam-Bắc, được kết thúc vào ngày 30/04/1975.
Ngày thứ 2, con tàu bé nhỏ đã bị dập vùi của sóng biển khi vừa ra khỏi cửa biển Vàm Láng, Duyên Hải. Hướng về đảo Hòn Chanh, Nha Trang để bẻ hướng 90 độ Đông đi đến Philippines.
Ngày thứ 5, tiếng sóng radio của đài dự báo khí tượng cứ rè dần rồi mất tiếng trong gió biển, như muốn báo hiệu chiếc tàu đang rời hải phận Việt Nam và đi vào hải phận quốc tế. Những giọt nước mắt bắt đầu lăn tròn trên gò má như nói lên lời “Giã biệt quê hương” nơi mà còn chất chứa biết bao ước mơ và kỷ niệm cũng với những người thân thương nhất.
Ngày thứ 8, con tàu đang ở hải phận quốc tế bắt đầu đối chọi với cơn bão biển bạo tàn. Có những cơn sóng cao đến 10 mét như muốn hất tung con tàu vào không trung, rồi lại muốn nhận chìm con tàu vào lòng đại dương ngay trong suốt 2 ngày . Để rồi làm thân tàu bị nứt, những chiếc bơm nước đã bị hư, ống bô bị gãy nhả ra những làn khói đen của màu tang tóc, hải đồ đã rách nát vì nước biển, hai chíếc hải bàn đã hư, kim đã bị chìm trong dung dịch lỏng và ngơ ngẩn lắc lư theo từng đợt sóng. Khi nước đã ngập 1/3 tàu, những thanh niên chia nhau tát nước trong tuyệt vọng, các phụ nữ, cụ già niệm kinh, khấn Phật hướng lòng về miền lạc cảnh, vì tàu đã hoàn toàn mất phương hướng, chỉ đi được buổi sáng khi mặt trời ló dạng và bắt đầu lạc lối vào gần trưa khi mặt trời đứng bóng.
Ngày thứ 10, trong những phút giây của sự tuyệt vọng, thì bài học xác định phương hướng của thầy chủ nhiệm dạy về chòm sao "Cán Chảo" tự nhiên được nhớ tới. Một tia hy vọng được lóe lên, và từ hầm tàu nơi những kỷ vật được cất giấu, một tấm ván nhỏ được cạy ra ngay dưới carbine. Hai cuốn sách Địa được đem ra như loại thần dược "cải tử hoàn sinh" trong giờ phút đầy tuyệt vọng.
Chòm sao “Cán Chảo” mộc mạc của thầy chủ nhiệm không được tìm ra, nhưng nó được thay thế bằng chùm sao Đại Hùng Tinh gồm 7 ngôi sao hình giống như hình cái chảo, và ngôi sao sáng nhất đã được nhận diện, chính là sao Bắc Đẩu, còn được gọi là Sao Hôm và Sao Mai. Và con tàu tiếp tục xác định đi về phía tay phải của ngôi sao sáng đó ban đêm, và ban ngày lại theo hướng mặt trời mọc. Đến trưa chỉ nghỉ vài tiếng, khoảng 3 giờ chiều thì Sao Hôm mờ mờ ló dạng để dẫn dắt con tàu tiếp tục cuộc hành trình và đến ngày thứ 13 được tàu của hải quân Philippines cứu thoát. Khi 69 người được đưa qua tàu của hải quân Philippines khoảng 20 phút sau chiếc tàu nhỏ bé đã chìm đắm và biến mất vào lòng đại dương.
Trong cuộc sống có nhiều điều hết sức diệu kỳ, cho dù không thể tin dị đoan, nhưng khi nghĩ về quá khứ dường như mọi chuyện đã được an bài của đấng chí tôn. Không một kiến thức nào là không có ích, nếu được ứng dụng đúng vào hoàn cảnh.
Xin cám ơn các thầy cô, đặc biệt là thầy chủ nhiệm, các bạn, và những người thân đã cùng nhau tạo nên những sự huyền diệu trong cuộc sống. “ … em yêu phút giây này, thầy em tóc như bạc thêm, bạc thêm vì bụi phấn cho em bài học hay ..." Texas, USA |
Các bạn có thể gởi đến lớp những ý kiến, cảm nghĩ nơi đây.
- Để tránh những bài viết được tự động gởi từ các chương trình "thư rác", quảng cáo, bài viết sẽ phải chờ một khoảng thời gian sẽ xuất hiện, mong các bạn kiên nhẫn.
- Email của bạn với mục đích xác nhận là thành viên của lớp với Mail Server. Vì lý do riêng tư địa chỉ email sẽ không xuất hiện trên mạng cùng với bài viết của bạn.